₫cp trong fo4
cp trong fo4-Tựu mở choàng mắt, vội nhìn ra phía cửa liếp, trời vẫn tối đen. Nó đoán chưa tới 5 giờ sáng. Nó bật dậy, nhẹ nhàng ra khỏi giường không một tiếng động. Tựu lần sờ bàn gỗ duy nhất trong nhà, thu cuốn vở, bút rồi cởi quần áo, gói tất tật vào một mảnh ni lông cắt ra từ cái áo tơi rách của bố để lại, đội lên đầu và còn mặc mỗi cái quần đùi, rón rén mở cửa, luồn ra khỏi nhà. Tựu lấy cái gậy tre gài dưới mái rạ để dò đường, lội qua khoảng sân ngập nước. Mưa vẫn rơi nhưng đã thưa hạt, gió từng đợt xô sóng tấp lên mặt, nước khá lạnh làm Tựu rùng mình, cơn đói cuộn bụng, lúc này nó chợt nhớ ra đã quên tợp một ngụm nước mắm chống lạnh theo kinh nghiệm của một anh lính đặc công người làng. Nhưng mà thôi, cứ đi, chắc nó sẽ vượt qua cả cơn lũ lẫn cơn đói để tới trường.
cp trong fo4-Tựu mở choàng mắt, vội nhìn ra phía cửa liếp, trời vẫn tối đen. Nó đoán chưa tới 5 giờ sáng. Nó bật dậy, nhẹ nhàng ra khỏi giường không một tiếng động. Tựu lần sờ bàn gỗ duy nhất trong nhà, thu cuốn vở, bút rồi cởi quần áo, gói tất tật vào một mảnh ni lông cắt ra từ cái áo tơi rách của bố để lại, đội lên đầu và còn mặc mỗi cái quần đùi, rón rén mở cửa, luồn ra khỏi nhà. Tựu lấy cái gậy tre gài dưới mái rạ để dò đường, lội qua khoảng sân ngập nước. Mưa vẫn rơi nhưng đã thưa hạt, gió từng đợt xô sóng tấp lên mặt, nước khá lạnh làm Tựu rùng mình, cơn đói cuộn bụng, lúc này nó chợt nhớ ra đã quên tợp một ngụm nước mắm chống lạnh theo kinh nghiệm của một anh lính đặc công người làng. Nhưng mà thôi, cứ đi, chắc nó sẽ vượt qua cả cơn lũ lẫn cơn đói để tới trường.